Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 808: Đóng vai nhân vật (2)

Chương 808: Đóng vai nhân vật (2)


- Thật kỳ lạ! Vì sao anh lại nghĩ là nơi này chứ, lẽ nào hai người đã từng hẹn nhau ở đây?

Nạp Lan Thấm thấy vô cùng khó hiểu.

Tần Xuyên cười bí hiểm:

- Hẹn hò… cứ cho là thế đi!

Bỗng dưng, Nạp Lan Thấm thấy lạnh sống lưng nên không muốn hỏi nhiều nữa. Chỉ sợ hỏi ra lại biết được nhiều thứ khiến cô ngượng ngùng mà thôi.

Trí nhớ của Tần Xuyên khá tốt. Tìm kiếm hơn 10 phút, cuối cùng hắn đã tìm ra cây đại thụ hai người đã từng trải qua kích tình lần đầu tiên.

Tần Xuyên nhảy lên trên tán cây, liền nhìn thấy một cái hộp gỗ gặt bên trong một lỗ nhỏ trên đỉnh.

Tần Xuyên lấy chiếc hộp xuống mở ra xem thì thấy bên trong có hai mảnh thần vật, một vàng một trắng. Nạp Lan Thấm đứng bên cạnh nhìn hắn rất kỳ quái.

- Hai người thực sự rất ăn ý.

Nạp Lan Thấm ghen tuông nói.

Tần Xuyên sờ mũi, cười tà tà nói:

- Tiểu Thấm Thấm, nếu không anh với em cũng thử một lần đi?

Nạp Lan Thấm đỏ mặt, hất tóc, xoay người rời đi:

- Mau về tỉnh Thanh thôi, còn phải giúp mấy người bạn nước ngoài của anh vào nước thuận lợi cái đã. Thời gian ngắn như vậy mà muốn mấy nhân vật lớn đó yên ắng vào biên giới Hoa Hạ cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Tần Xuyên nghĩ đến chuyện này cũng chẳng còn lòng dạ nào mà đùa giỡn với Nạp Lan Thấm. Không nói đến những thứ khác, hắn chỉ hy vọng được mau chóng gặp lại Đường Vi, xem có phải cô đã hồi phục như lời Man Vương nói không.

Vừa mới về thành phố Đông Hoa chưa bao lâu, hai người đã phải mau chóng quay về tỉnh Thanh.

Cũng may Tần Xuyên không thiếu tiền, dùng máy bay tư nhân bay qua bay lại như vậy cũng không tốn sức lắm.

Trên máy bay, Tần Xuyên và Nạp Lan Thấm chuẩn bị các thủ tục nhập cảnh cho nhóm người Đường Vi, bảo đảm không ai có thể biết, những người đứng đầu thế giới ngầm sẽ tụ hội ở tỉnh Thanh của Hoạ Hạ trong một ngày.

Ngay lúc máy bay đáp xuống, Tần Xuyên nhận được một tin vui từ phía Liễu Tiên Tiên – Liễu Hàn Yên đã về tới Thuỷ Vân Tịnh Trai.

Hắn đang lo lắng không biết cô đi đâu, liệu có gặp nguy hiểm không, bây giờ nghe được tin tức này, hắn liền vội vàng chạy tới!

Khi một lần nữa bước vào Thuỷ Vân Tĩnh Trai, Tần Xuyên không thấy bóng dáng của Liễu Hàn Yên đâu mà chỉ thấy một cô bé dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn, buộc tóc bằng dây màu tím, vẻ ngoài ngọt ngào dễ thương đang chạy về phía hắn.

- Bảo bối!

Tử La nhảy cẫng lên, ôm chặt cổ Tần Xuyên rồi đong đưa trên người hắn, khóc toáng lên.

- Ta rất nhớ ngươi!

Tần Xuyên ngây người. Tuy hắn có đẹp trai nhưng cũng chưa từng gặp ai chủ động theo đuổi như vậy.

- Này… cô gái à, cô nên tự trọng một chút, tôi không phải người tuỳ tiện như vậy đâu.

Tần Xuyên trưng ra bộ mặt chính nghĩa lẫm liệt, quay đầu nhìn Nạp Lan Thấm bảo đảm không bị cô khinh bỉ.

Thế nhưng hình như Nạp Lan Thấm đã nghĩ đến điều gì đó, hai tay cô ta chống nạnh, khinh thường nói:

- Tần Xuyên! Anh đúng là đồ cầm thú! Một cô bé nhỏ như vậy mà anh cũng không tha! Đây lại là lần cấu kết nào của anh đây?

Tần Xuyên liên tục giải thích:

- Tiểu Thấm Thấm, em đừng hiểu lầm, anh thực sự không biết cô bé này là ai cả!

- Ai tin được anh chứ! Gặp anh người ta đã gọi anh là bảo bối!

Nạp Lan Thấm trợn mắt.

Tàn Xuyên vỗ lưng Tử La:

- Em gái à, em xuống trước đã được không? Như vậy sẽ làm bạn gái anh hiểu lầm đấy…

Nhưng Tử La không muốn mà cứ vểnh miệng lên nói:

- Nhanh… nhanh gọi “mẹ”!

Tần Xuyên bất đắc dĩ, dở khóc dở cười nói:

- Em gái à, em như vậy không hay lắm đâu. Anh có háo sắc đến thế đâu, em muốn gọi anh là “bố” anh còn có thể chấp nhận chứ em bắt anh gọi em là “mẹ”, vai diễn này anh không chơi đâu.

- Cái gì mà đóng vai chứ! Mẹ là mẹ con mà!

Tử La sốt ruột, khuôn mặt đỏ bừng.

Tần Xuyên cũng mất hứng theo. Vì chuyện của cha mẹ mà tâm trạng của hắn đã rất kém rồi. Sao đột nhiên lại có một con bé chạy ra bắt hắn kêu là mẹ chứ?

- Hừ hừ, em là mẹ anh á? Anh là ông nội của em đây!

- Con… cái đồ đại nghịch bất đạo này! Mẹ là mẹ ruột của con!

Tử La buông Tần Xuyên ra, nhảy xuống đất rồi nhảy lên nhảy xuống như cái lò xo.

Hai tay Tần Xuyên khoanh trước ngực, từ trên cao nhìn xuống cô bé trước mặt:

- Vậy sao? Vậy em có chứng minh thư không? Em gái à, em học trường cấp hai nào vậy?

- Chứng… chứng minh thư?

- Anh biết em không có! Đầu năm nay, bạn gái của anh đã bỏ qua em rồi, con giả vờ là mẹ ruột của anh sao? Anh là ông nội em đây!

Tần Xuyên trừng mắt.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch