Hawaii, trong trang viên rộng lớn, tại một công trình kiến trúc thành trì hình tròn.
Cả kiến trúc chỉ có một căn phòng rộng hơn 300 m vuông, mà tám hướng của căn phòng này đều là tám màn hình khổng lồ.
Lúc này, trên tám màn hình có tám người đàn ông da trắng đã có tuổi đang tiến hành cuộc họp trực tuyến, người nào người nấy đều áo mũ chỉnh tề, khí chất cao quý.
Adria đứng trong phòng, báo cáo xong tiến triển mới nhất và kế hoạch chuẩn bị cho giai đoạn sau.
- … Nói như vậy, đúng là thần vật như những gì chúng ta đoán trước đây. Nó có năng lượng khổng lồ sao?
Một người đàn ông hơi hói đầu nói.
- Đúng vậy, thưa ngài Rockefeller.
Adria gật đầu:
- Hình như thần vật có lực hấp dẫn kỳ lạ với sấm sét, còn về việc bản thân nó dựa vào hấp thu sấm sét để phóng thích hay là bản thân nó đã có năng lượng sấm sét rất mạnh thì chúng ta chưa biết được.
Người đàn ông tóc xoăn khác nói:
- Mặc kệ thế nào đi nữa, chúng ta đã bỏ lỡ huy chương Hải Thần và Viêm Long Lân, lần này không thể sơ suất.
- Cho cô 10 tỷ trước, mặc kệ là đội nghiên cứu khoa học thế nào, chỉ cần nghĩ ra cách lấy được thần vật thì không cần tiếc tiền.
Một người đàn ông tóc xám nói.
Adria gật đầu cung kính:
- Vâng, thưa ngài Melon, ngài McCormick.
- Hừ hừ, tôi càng tò mò một chuyện hơn… Nếu Kiếm Ma đã có thể liên hệ ngay lập tức được với Man Vương một cách chuẩn xác thì đây là bản lĩnh mà Lầu Năm Góc còn chẳng làm được.
Một người đàn ông đeo kính híp mắt nói.
Adria hiểu ý, cười nói:
- Ngài Morgan sáng suốt, tôi đã phái người bắt đầu điều tra xem Kiếm Ma có mạng lưới tình báo đặc biệt gì không, tin chắc rằng sắp có kết quả rồi.
Morgan nói:
- Tiểu Adria, cô là người phát ngôn chúng tôi chọn sau khi đã sàng lọc nhiều lần, chúng tôi âm thầm quan sát cô bảy năm mới quyết định để cô tiếp nhận.
- Chúng tôi rất yên tâm về khả năng làm việc của cô, nhưng… đối thủ lần này cô gặp phải tuyệt đối không phải dạng vừa. Trước nay Trang Viên chúng ta luôn đặt lợi ích trên hết, tiền tài giải quyết hết thảy nhưng trên đời có một số việc tiền không thể giải quyết được.
- Khi chúng ta gặp phải vấn đề tiền bạc không thể giải quyết thì càng cần người có thể tin tưởng được, vì thế… Hy vọng cô đừng khiến chúng tôi thất vọng.
Trong mắt Adria lóe lên một chút phức tạp, cô biết tám chủ nhân của Trang Viên này đã đưa ra tối hậu thư, nếu cô không thể hoàn thành nhiệm vụ được giao phó thì e là cũng không có tư cách ở lại Trang Viên nữa.
- Ánh sáng của các vị thần tất sẽ thuộc về Trang Viên.
Adria cúi người chào thật sâu, sau đó xoay người đi ra khỏi phòng họp.
Sau khi ra khỏi thành trì, ánh mặt trời ấm áp của Hawaii lại lần nữa chiếu lên gương mặt xinh xắn của Adria.
Cô vuốt vuốt mái tóc màu hổ phách, cùng hai người làm bước đến một hoa viên trăm hoa khoe sắc, bày đầy tác phẩm điêu khắc.
Kurozuka mặc bộ đồ Tây đen, đeo cà vạt, chải chuốt kỹ càng đã đợi rất lâu rồi.
Thấy Adria đi tới, Kurozuka vội quỳ xuống, cúi đấu chạm đất như một con chó.
- Xin chào cô Adria, rất vinh hạnh khi được mời vào Trang Viên!
Kurozuka vẻ mặt kích động.
Adria ngồi trên một chiếc ghế mây, cầm ly hồng trà lên nhấp một ngụm, cũng không vội để Kurozuka đứng dậy, nhàn nhạt nói:
- Ở đây không phải Trang Viên, đây chỉ là nơi nghỉ ngơi và làm việc của tôi thôi, anh tưởng người như anh mà có thể vào trung tâm Trang Viên sao?
Sắc mặt Kurozuka cứng đờ, vội sửa lại:
- Cô Adria dạy rất phải, cho dù là vậy tôi vẫn thấy rất vinh hạnh!
- Không cần nịnh nọt tôi, tôi gọi anh đến là muốn hỏi anh xem mẹ và em gái anh đi đâu rồi?
Kurozuka cẩn thận ngẩng đầu từng li từng tí:
- Tôi… tôi không biết rõ tình hình, mẹ tôi chỉ bảo tôi ở Nhật đợi lệnh, sau đó chưa từng liên hệ lại với tôi.
Adria lạnh lùng nói:
- Tốt nhất anh đừng có lừa tôi, nếu tôi mà điều tra ra thì hậu quả rất nghiêm trọng đấy.
Sắc mặt Kurozuka trắng bệch , mồ hôi lạnh tuôn ròng ròng:
- Tôi tuyệt đối không dám lừa cô Adria! Kurozuka chỉ là một người hầu, đâu dám lừa gạt người phát ngôn của Trang Viên chứ! Có điều mẹ tôi trước giờ đều chẳng thích tôi, chỉ yêu quý em gái tôi, vì thế… vì thế tôi thật sự không biết rõ tình hình.
Adria ngẫm nghĩ nhìn anh ta một lát, cười nói:
- Hình như anh rất bất mãn với Hắc La Sát nhỉ, nói ra xem có phải bà ta ghét bỏ anh vì tu vi không bằng Tuyết Nữ không?
- Tôi… tôi không dám. Đó là do bản thân Kurozuka không đủ thiên phú.
Kurozuka cười gượng.
Adria bỗng nhiên đứng dậy, đi đến đá một phát vào đầu Kurozuka!
Rõ ràng Kurozuka có thể né tránh nhưng lại không dám tránh đi, đành nhận một cú đá này.
- Đồ khốn, mày vừa mới nói không gạt tao, đây là lời thật lòng của mày à?
Adria chất vấn với ánh mắt lạnh lùng.
Sắc mặt Kurozuka lúc đỏ lúc trắng, trong mắt lóe lên một tia tàn khốc, dứt khoát nằm rạp xuống đất lớn tiếng nói:
- Xin cô Adria bớt giận! Đúng! Tôi hận bà ta! Tôi cũng hận Tuyết Nữ! Bọn chúng không cho tôi sự tôn trọng mà tôi đáng có!
- Thi Ma Môn, hội Inagawa, tất cả việc xấu xa, vất vả đều do tôi làm nhưng chúng luôn cho rằng tu vi cao là có thể chỉ huy tôi! Tôi bị đánh bị mắng, đành ăn nói khép nép chịu nhục, tôi sớm chịu đủ rồi!
Lúc này Adria mới hài lòng ngồi xuống, cầm cốc hồng trà lên tiếp tục uống:
- Nhưng tu vi của anh kém cỏi hình như cũng không thể trách người khác.
- Không phải!
Kurozuka ngẩng đầu lên nói:
- Tu vi của tôi không bằng Tuyết Nữ là vì tôi không muốn giống như Hắc La Sát, trở thành nửa nam nửa nữ!
- Năm đó khi ông ta và mẹ chúng tôi sinh ra tôi và Tuyết Nữ, ông ta vẫn là đàn ông, nhưng về sau dần trở thành quái vật nửa nam nửa nữ, còn làm phẫu thuật, coi mình là phụ nữ, đi tìm một số người đàn ông đến làm cha của chúng tôi.
- Ông ta giết sạch những người biết bí mật, để người đàn ông của mình giả mạo mình, nói với bên ngoài người đàn ông đó chính là Hắc La Sát.
- Tôi không muốn giống ông ta, biến thành một quái vật cả thân thể và tâm lý đều vặn vẹo, vì thế tôi cố ý không chăm chỉ luyện công, không tăng tu vi, thật ra là vì tôi chỉ muốn tránh khỏi những chuyện này thôi!