Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tạo Hóa Chi Môn

Chương 78: Một khoản phát tài (2)

Chương 78: Một khoản phát tài (2)
Hiện tại Ninh Thành cũng có pháp khí, thậm chí còn tốt hơn pháp khí của hắn một chút, lúc này trong mắt Nghiệp đạo nhân đã có chút kinh hoảng. Bởi vì hắn còn cảm thấy, tu vi của Ninh Thành dường như căn bản không chỉ tụ khí tầng bốn.

Lúc này, mấy đạo phong nhận của An Y lần thứ hai bay tới. Nghiệp đạo nhân phải tránh né phong nhận của An Y, đồng thời kiếm quang của Ninh Thành lại một lần nữa hạ xuống.

Nghiệp đạo nhân muốn lần thứ hai vung loan đao pháp khí trong tay. Hắn vừa mới ngưng tụ chân khí, bên hông liền đau nhức một trận, vết thương vừa rồi chưa cầm máu lại phun ra một đạo huyết vụ. Tốc độ loan đao của hắn lập tức chậm lại một nhịp, mà lúc này kiếm quang của Ninh Thành đã hạ xuống.

Kiếm quang phi kiếm chém Nghiệp đạo nhân từ vai đến phần eo thành hai nửa. Nghiệp đạo nhân cực kỳ không cam lòng ngã xuống.

Ninh Thành thở hổn hển một hơi, lập tức xông lên, nhặt bao đồ sau lưng Nghiệp đạo nhân ném vào túi đựng đồ. Sau đó, hắn lại tung một đoàn hỏa cầu đốt Nghiệp đạo nhân thành tro bụi, lúc này mới nói với An Y: "An Y, chúng ta đi nhanh lên, ta phỏng chừng người của Mạn Qua Thành cũng sắp tới rồi."

Hai người dọc theo con đường nhỏ uốn lượn một mạch chạy gấp. Chỉ chưa đầy nửa canh giờ, hai người lại lần nữa nhìn thấy bãi đá ngầm cạnh biển. Nơi đây không phải là chỗ hai người tiến vào Lan Sa Đảo lúc trước, mà là một bên khác.

Một con thuyền gỗ không lớn đang đậu bên đảo. Ninh Thành trong lòng vui vẻ, chiếc thuyền này chắc chắn là của Nghiệp đạo nhân và đồng bọn hắn. Ở đầu thuyền còn có một đống tài liệu đi biển, những tài liệu này chắc hẳn cũng là do Nghiệp đạo nhân để lại. Ninh Thành rất không rõ, Nghiệp đạo nhân dù sao cũng là một tụ khí hậu kỳ tu sĩ, làm sao có thể coi trọng loại tài liệu đi biển thông thường này?

Những tài liệu đi biển này, Ninh Thành cũng không vứt bỏ, chỉ đẩy chúng sang một bên, sau đó cấp tốc lái thuyền rời đi Lan Sa Đảo.

Nửa nén hương sau đó, Ninh Thành cùng An Y điều khiển thuyền gỗ đã sớm bỏ Lan Sa Đảo lại phía sau.

Mãi đến lúc này An Y mới thở dài một hơi nói: "Ninh đại ca, ta ở trên hòn đảo kia trong lòng hốt hoảng, luôn có một cảm giác cực kỳ xấu."

Ninh Thành gật đầu: "Ta cũng giống ngươi, ta luôn cảm thấy hòn đảo này khẳng định không đơn giản như vậy. Tương lai đợi tu vi chúng ta cao hơn, có thể lại tới xem. An Y, ngọc bội của ngươi chắc cũng là một món pháp bảo tốt, ngươi phải cẩn thận giữ gìn, không nên tùy tiện để người khác phát hiện."

An Y "ừ" một tiếng, đáp: "Ta biết rồi."

Lần thứ hai trở lại biển khơi, Ninh Thành lập tức lấy túi đựng đồ ra, hắn muốn xem chiến lợi phẩm của mình.

Mở bao bố ra, một đống linh thạch sáng choang khiến Ninh Thành kinh hỉ vạn phần. Đống linh thạch nhỏ này có ít nhất bốn năm trăm khối. Hơn nữa chúng cũng giống như số linh thạch hắn lấy được trước đó, chỉ có một bộ phận linh thạch đã bị thiếu đi một ít góc cạnh. Bất quá điều này căn bản không ảnh hưởng việc tu luyện.

"An Y, chúng ta phát tài rồi, đây mới thực sự là phát tài!"" Ninh Thành mặt mày rạng rỡ. Thứ hắn thiếu thốn nhất chính là linh thạch, nơi đây có gần năm trăm khối linh thạch, nếu hắn dùng một trăm khối linh thạch để thăng cấp một tầng, nói không chừng hắn có thể tu luyện tới tụ khí viên mãn. Ninh Thành cũng biết, một trăm khối linh thạch để thăng cấp một tầng, đây chẳng qua là nguyện vọng tốt đẹp trong lòng hắn mà thôi. Cho dù hắn không tu luyện tới những cảnh giới phía sau, hắn cũng có thể đoán rằng linh thạch cần cho bản thân tu luyện hẳn là sẽ càng ngày càng nhiều."

Ninh Thành đang muốn phân phối linh thạch, An Y ngăn cản động tác của hắn nói: "Ninh đại ca, số linh thạch huynh cho ta lần trước ta còn chưa dùng xong. Hơn nữa, huynh tu luyện cần linh thạch càng nhiều, đợi ta dùng hết rồi, ta sẽ hỏi huynh được chứ."

Ninh Thành nghĩ cũng phải. Dù sao An Y vẫn luôn đi theo hắn, đặt ở trên người ai cũng giống nhau.

Sau khi thu lại toàn bộ linh thạch, Ninh Thành phát hiện một hộp ngọc dưới đáy bao bố. Hộp ngọc vừa mở ra, một mùi hương quen thuộc xông vào mũi.

"Kim Thiền Quả..." Ninh Thành cùng An Y đồng thời kinh ngạc kêu lên.

Giữa hộp ngọc trong tay Ninh Thành, nằm một quả trái cây màu xanh, quả trái cây này còn có hình dạng hai cái cánh, chỉ là những cánh này mang theo một tia viền vàng. Thảo nào nó được gọi là Kim Thiền Quả, Ninh Thành vội vàng đậy hộp ngọc lại.

""Cái tên Nghiệp đạo nhân kia quả nhiên là chém gió, tên khốn đó nói có rất nhiều Kim Thiền Quả, hiện tại ta đã nhìn thấy có đúng một quả này." Ninh Thành cất Kim Thiền Quả đi, trong lòng ngược lại cảm thấy may mắn vì không dính mưu tên cáo già kia."

Lần này rời bến tuy vội vàng, nhưng Ninh Thành trong lòng cũng rất thỏa mãn, chí ít hắn thu hoạch không tệ. Điều duy nhất có chút tiếc nuối là hắn không có cách nào cứu Phùng Phi Chương, người mà hắn có chút hảo cảm. Hắn biết với chút năng lực của hắn, có thể chạy thoát khỏi Lan Sa Đảo đã là vận khí lớn, muốn cứu Phùng Phi Chương lần nữa, thực lực của hắn căn bản còn kém xa.

Vui vẻ qua đi, Ninh Thành cùng An Y rất nhanh rơi vào tình thế rối rắm, bọn họ đã lạc đường. Giữa hải vực vô biên vô tận này, hai người căn bản không biết nên đi hướng nào. Mạn Qua Hải Vực quanh năm đều có bầu trời âm trầm một mảnh, không hề có dấu hiệu phương hướng.

Lại mấy ngày trôi qua, Ninh Thành trong lòng có chút lo lắng. Hắn chẳng những không tìm được biên giới Mạn Qua Hải Vực, mà ngay cả một tiểu đảo cũng không tìm thấy.

""Ninh đại ca, có thuyền tới rồi!" An Y trong lòng ngược lại không gấp gáp như Ninh Thành, nàng còn nhìn thấy một con thuyền lớn trước hắn, con thuyền này đang lái về phía bọn họ."



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch