Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tạo Hóa Chi Môn

Chương 38: Không thể lấy chồng (2)

Chương 38: Không thể lấy chồng (2)
Nơi này có trận pháp bảo hộ, người bình thường căn bản không thể vào được.

Sư phụ An Y thở dài, kéo tay An Y nhẹ giọng nói: "Ta chung quy cũng phải đi, ngươi cũng đừng mãi bám víu ta làm sư phụ của ngươi nữa. Nơi này nhìn như an toàn, kỳ thực nguy hiểm vô cùng. Một khi ta rời đi, một mình ngươi ở lại nơi đây sẽ không cách nào sống được."

Nói xong, nàng cũng không khuyên An Y thêm nữa, mà lại nhìn Ninh Thành nói: "Kẻ sắp chết, cũng có thể nhìn ra vài điều. Vô luận ngươi quen biết An Y bằng cách nào, ta tin tưởng ngươi không phải kẻ gian xảo, cho nên ta muốn hỏi một chút, ngươi đã đính hôn hay thành thân gì chưa..."

Ninh Thành vừa nghe lời này, lập tức nghĩ đến, có phải sư phụ An Y này muốn gả An Y cho hắn làm vợ chăng? Hắn làm sao có thể cưới một cô ni cô làm vợ? Cho dù An Y không phải ni cô, hắn cũng không thể cưới An Y.

Sau khi hiểu rõ điểm này, Ninh Thành liền vội vàng nói: "Ta có một nữ tử thân thiết, tuy gần đây có chút mâu thuẫn nhỏ mà chia lìa, nhưng ta vẫn muốn quay lại cùng nàng."

Ninh Thành vừa nói đến đây, trong lòng hắn thầm than. Chưa nói đến thái độ quyết tuyệt của Điền Mộ Uyển lúc đó, nhất định là không cách nào vãn hồi được rồi. Cho dù Điền Mộ Uyển hồi tâm chuyển ý, hắn có thể gặp lại nàng chăng?

Nghĩ tới đây, Ninh Thành lần thứ hai bổ sung thêm rằng: "Ta còn có một vị hôn thê, nàng chỉ tạm thời rời đi mà thôi..."

Những lời kế tiếp Ninh Thành thực sự không nói ra được nữa. Cho dù là chính hắn, cũng biết vị hôn thê Kỷ Lạc Phi đã không còn nửa phần quan hệ với hắn. Chưa nói đến việc hắn có thể đến Hóa Châu hay không, cho dù có thể đến Hóa Châu, Kỷ Lạc Phi và hắn cũng là chuyện đã qua. Hắn đối với Kỷ Lạc Phi rất cảm kích, nhưng nói thật sự thích Kỷ Lạc Phi, thì cũng chưa hẳn là vậy.

Điều khiến Ninh Thành không nghĩ tới là, nữ tử trung niên áo bào tro này sau khi nghe Ninh Thành nói, trái lại gật đầu nói: "Ta an tâm rồi. Ngươi phải nhớ kỹ rằng, An Y đi cùng ngươi thì có thể, thế nhưng nàng tuyệt đối không thể lập gia đình. Cũng tuyệt đối không thể có tình cảm với bất luận kẻ nào, bằng không thì..."

Lời này còn chưa nói hết, khóe miệng cô gái áo bào tro liền tràn ra một vệt máu nhàn nhạt. An Y vội ôm chặt nữ tử trung niên áo bào tro, khóc nức nở kêu lên: "Sư phụ, người làm sao vậy?"

Ninh Thành không nghĩ tới nữ tử áo bào tro này hỏi hắn có đính hôn hay không, lại là để nhắc nhở hắn không nên ve vãn An Y, hắn vốn đã hiểu sai tình ý. An Y dĩ nhiên là không thể lập gia đình, thảo nào lại là một tiểu ni cô, không biết đây là nguyên nhân gì. Bất quá, lập tức thấy thần tình nữ tử áo xám này càng uể oải thêm nữa, Ninh Thành cũng không dám nói thêm lời nào.

Nữ tử áo bào tro khoát tay với An Y, lấy ra một khối ngọc màu vàng đeo lên cổ An Y, lại lấy ra một cái túi màu nâu đeo bên hông An Y, rồi mới lên tiếng nói: "An Y, trước đây khi ta nhặt được ngươi, khối ngọc này ở ngay bên cạnh ngươi, chắc hẳn là cha mẹ ngươi lưu lại. Cái túi này là một cái túi trữ vật ta đã dùng nhiều năm, nhớ kỹ không nên tùy tiện lấy ra để người khác thấy... Còn có, ngươi nhất định phải nhớ kỹ, ngươi không thể lập gia đình..."

Nói xong, nàng lại nhìn chằm chằm Ninh Thành nói: "Xin ngươi nhất định phải chiếu cố An Y thật tốt, An Y tương lai sẽ không phải người bình thường, nàng sẽ không bạc đãi ngươi đâu..."

Ninh Thành ôm quyền, nghiêm nghị nói: "Mạng của ta chính là An Y đã cứu, tiền bối xin cứ yên tâm, chỉ cần Ninh Thành còn một hơi thở, thì tuyệt đối sẽ không để An Y bị thương tổn."

"An Y, ta phải đi đây, ngươi hãy sống thật tốt, không nên bi thương. Những gì nên đến rồi sẽ đến, những gì nên đi rồi cũng sẽ đi. Con đường của ngươi còn rất dài, phải tự chăm sóc bản thân mình thật kỹ."

Nữ tử áo bào tro nói xong, ngẩng đầu nhìn bầu trời vô cùng trống trải ngoài am, khẽ thở dài một tiếng, khóe mắt mang theo chút cô đơn, rồi chậm rãi nhắm hai mắt lại.

An Y đã Tụ Khí tầng ba, sư phụ mất, sinh cơ tiêu tán, nàng lập tức sẽ biết ngay, nhất thời khóc không thành tiếng. Dù cho nàng sớm đã biết sư phụ thọ mệnh đã tận, nàng vẫn như cũ không cách nào tiếp nhận được chuyện này.

Ninh Thành biết nữ tử áo bào tro nhất định là chờ An Y trở về, bằng không thì có lẽ đã sớm qua đời. Hắn đi lên phía trước, vỗ vai An Y nói: "An Y, sinh lão bệnh tử là lẽ thường tình của con người. Ngươi không cần quá đau buồn, tương lai chúng ta rồi cũng sẽ đi tới bước này, chỉ là sớm hay muộn mà thôi."

Trong lòng hắn cũng tự thở dài. Hắn không biết chờ đến khi hắn chết đi, còn có thể gặp lại muội muội Nhược Lan của mình hay không.

Tu vi của sư phụ An Y hiển nhiên mạnh mẽ hơn hắn gấp mấy chục lần, cho dù là vậy, cũng khó thoát khỏi luân thường của thiên đạo.

An Y biết những lời Ninh Thành khuyên bảo đều là lẽ phải, nhưng không thể kiềm chế được nỗi bi thương trong lòng. Mười mấy năm qua, nàng luôn sống cùng sư phụ, nương tựa lẫn nhau. Hiện tại sư phụ đột nhiên rời đi mất, khiến nàng chân tay luống cuống.

Ninh Thành nhìn thái độ của An Y, cũng biết mình nhất định phải xử lý chuyện này.

Dưới sự khuyên nhủ của Ninh Thành, An Y cuối cùng cũng dần dần làm dịu nỗi bi thương trong lòng mình. Sau đó, cùng Ninh Thành, nàng an táng sư phụ ở phía sau Lan Tâm Am.

Sau khi cùng An Y ở lại Lan Tâm Am ba ngày, Ninh Thành và An Y lúc này mới rời khỏi Lan Tâm Am, tiếp tục đi tới Mạn Qua Hải Vực.

Ba ngày đó, dưới sự trợ giúp của An Y, thương thế của Ninh Thành sớm đã khôi phục gần hết. Chỉ là tâm tình An Y trở nên u buồn, vốn nàng đã là một người hướng nội, ít nói. Sau chuyện này xảy ra, An Y lại càng ít nói hơn.

Ninh Thành tuy rất muốn xem cái túi trữ vật kia của An Y là vật gì, nhưng lại không dám mở miệng hỏi...



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch