Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tạo Hóa Chi Môn

Chương 22: Mười Danh Ngạch (2)

Chương 22: Mười Danh Ngạch (2)
Học sinh lên đài khiêu chiến phải đáp ứng các điều kiện: dưới hai mươi tuổi, có chủ linh căn, và tu vi từ Tụ Khí tầng ba trở lên. Kẻ nào chiến thắng, kẻ đó sẽ tiếp tục đứng lại nơi đây."

Rất nhiều học sinh dưới đài nghe xong điều kiện này liền xôn xao nghị luận. Ngay cả khi linh căn có tốt đến mấy, tu luyện đạt tới Tụ Khí tầng ba trở lên mà dưới hai mươi tuổi thì cũng rất hiếm có. Điều kiện này hầu như đã loại bỏ chín mươi chín phẩy chín phần trăm học sinh.

Ninh Thành tâm tư linh hoạt, vừa nhìn đã hiểu rõ mọi chuyện. Người của Sao Băng năm sao học viện hiển nhiên không muốn chờ lâu tại nơi đây. Đối với họ mà nói, việc đến Thương Tần Nhị Tinh học viện tuyển chọn học sinh chỉ là một công việc cần làm, ai mà đủ kiên nhẫn đứng đây chờ từng người một tỷ thí cho xong? Hơn mười ngày thời gian này e rằng cũng không đủ.

Diêm Nguyên Khải dường như không nghe thấy tiếng ồn ào phía dưới, tiếp tục tuyên bố: "Mười tên học sinh cốt cán là: Cừu Anh Quang, Cố Nhất Minh, Giản Tố Tiệp, Trang Điềm Nhã, Ung Anh Duệ, Hầu Truyền, Diệp Thiếu Hi, Chung Nghĩa, Ung Nhuế Lệ, Đạm Tương Linh."

Mười cái tên được xướng lên, không nằm ngoài dự liệu của mọi người. Mười người này vẫn là những người mạnh nhất của Thương Tần Nhị Tinh học viện. Điều duy nhất gây tranh cãi chính là Ung Nhuế Lệ, tuy chỉ ở Tụ Khí tầng ba. Thế nhưng, Ung Nhuế Lệ lại là công chúa của Thương Tần Quốc, tin rằng không ai dám lên lôi đài tranh đoạt danh ngạch cùng nàng. Nếu thắng mà được chọn đi thì cũng đành vậy, nhưng một khi thua, kẻ dám lên đài tranh đoạt cùng Ung Nhuế Lệ liền cũng sẽ không thể sinh tồn được tại Thương Tần Quốc.

Nếu nói trong số mười người này chỉ có một đệ tử xuất thân bần hàn, đó chính là Hầu Truyền. Hầu Truyền xuất thân bần hàn, phụ mẫu hắn cũng mất sớm, hiện tại chỉ có một mình hắn tại Thương Tần Học Viện. Thế nhưng Hầu Truyền tư chất kinh người, mới mười tám tuổi đã đạt tới Tụ Khí tầng năm, ngoại trừ Cừu Anh Quang của Cừu gia ra, không ai có thể sánh bằng.

Bởi vì lần tuyển chọn này được tổ chức vô cùng vội vã, mười người được gọi tên lúc này liền vội vã lên lôi đài. Họ không có nhiều sự chuẩn bị, chỉ đứng ở phía sau lôi đài, chờ tiếp nhận khiêu chiến.

Ôn Kỳ Lược của Sao Băng năm sao học viện gật đầu, hiển nhiên rất hài lòng với tốc độ làm việc của viện trưởng Thương Tần học viện.

"Khiêu chiến hiện tại bắt đầu!" Viện trưởng Diêm Nguyên Khải của Thương Tần học viện đã rõ tâm tư của Ôn Kỳ Lược, biết người đó không muốn lưu lại nơi đây quá lâu, đi càng sớm càng tốt. Cho nên hắn cũng không dám nói lời nhảm nhí nhiều.

"Lục Bằng Vân muốn khiêu chiến Chung Nghĩa!" Diêm Nguyên Khải vừa mới bước xuống lôi đài, một nam sinh thân hình cao lớn liền nhảy lên. Ninh Thành biết người này, chính là Lục Bằng Vân, kẻ trước đây muốn gây sự với hắn. Hắn cũng là Tụ Khí tầng bốn. Hắn muốn khiêu chiến Chung Nghĩa, kẻ cũng là Tụ Khí tầng bốn, bất quá tuổi tác của Chung Nghĩa nhỏ hơn hắn nhiều lắm.

Chung Nghĩa có vóc người không cao, nhìn qua cũng chỉ là Tụ Khí tầng bốn, song việc hắn có thể được tuyển chọn làm học sinh cốt cán, hiển nhiên không phải đơn giản như vẻ ngoài.

"Chờ một chút." Ngay khi Chung Nghĩa định tiến lên tiếp nhận khiêu chiến, Ôn Kỳ Lược của Sao Băng năm sao học viện lại một lần nữa ngắt lời.

Dứt lời, hắn vung tay lên, một cây trụ thủy tinh cao một trượng xuất hiện ở một góc lôi đài. "Ngươi hãy tới thử linh căn của mình trước."

Lục Bằng Vân hiển nhiên không ngờ lại còn phải kiểm tra linh căn. Cũng may, việc kiểm tra linh căn không xa lạ gì với hắn. Lúc này, hắn liền đưa tay tới chỗ dấu tay phía dưới trụ thủy tinh kiểm tra, vận chuyển một chút chân khí đi qua.

Một đạo hoàng quang to bằng ngón cái dọc theo trụ thủy tinh trực tiếp lên cao, mãi đến chỗ ba thước mới ngừng lại. Bên cạnh đạo hoàng quang to bằng ngón cái này, còn có hai đạo tế quang màu vàng đục, bất quá hai đạo tế quang này chỉ cao chưa tới hai xích.

Lục Bằng Vân rụt tay lại, vẻ mặt vẫn có chút đắc ý. Hắn có chủ linh căn, hơn nữa chủ linh căn ấy còn không phải màu vàng đục mà đã được coi là màu vàng tinh khiết.

Chỉ là chưa kịp vui mừng, hắn đã cảm thấy một luồng lực lượng cường đại vỗ vào người. Khoảnh khắc sau đó, hắn liền như một cánh diều đứt dây, bay ra khỏi lôi đài và ngã nặng nề xuống nền đất cứng dưới đài.

"Linh căn màu vàng ba thước cũng muốn tiến vào Sao Băng học viện ư? Đây là lần đầu tiên, lần sau nếu kẻ nào dám dùng loại linh căn này tới lãng phí thời gian, thì sẽ không phải chỉ là một cái tát." Giọng nói băng hàn của Ôn Kỳ Lược truyền tới, không còn vẻ tươi cười như trước.

Những kẻ vốn định tiến lên, nhưng còn chưa bước chân, đều bị sự nghiêm khắc này trấn trụ. Trong lúc nhất thời, không một ai dám lên lôi đài nữa.

Ninh Thành cũng bị trấn trụ, bất quá điều khác biệt giữa hắn và những người khác là, hắn bị trấn trụ bởi việc Ôn Kỳ Lược tiện tay liền ném ra một bộ nghi khí kiểm tra cao hơn một trượng. Trong khi hắn chỉ thấy Ôn Kỳ Lược vỗ nhẹ bên hông mình mà thôi, việc này quả thực quá đỗi thần kỳ. Lẽ nào đây là không gian Tu Di trong truyền thuyết? Một vật lớn như vậy lại có thể cất vào được sao?

Cũng không phải tất cả mọi người đều bị Ôn Kỳ Lược trấn áp. Sau một thoáng yên lặng ngắn ngủi, lại có một nam sinh nhảy lên lôi đài, đồng thời cao giọng nói: "Giang Đồ khiêu chiến Ung Nhuế Lệ!"

Mọi người, bao gồm cả Ninh Thành, đều bị Giang Đồ này hấp dẫn. Hắn chẳng những dám lên đài khiêu chiến ngay sau lời nghiêm nghị của Ôn Kỳ Lược, hơn nữa đối tượng khiêu chiến lại còn là Ung Nhuế Lệ.

Ung Nhuế Lệ là công chúa của hoàng thất. Tuy tu vi nàng thấp nhất, thế nhưng ai dám đi khiêu chiến công chúa của Thương Tần Quốc? Coi như thắng, chưa chắc đã không có chuyện gì, bất quá thắng thì tốt xấu gì cũng có thể bảo toàn được mình. Nếu một khi thua, vậy thì đồng nghĩa với việc hoàn toàn bị hủy diệt. Không nói đến cái mạng nhỏ của mình, ngay cả cả gia tộc cũng sẽ bị liên lụy.

"Đừng nhìn nữa, nhanh chóng theo ta đi." Một bàn tay mềm mại bắt lấy cánh tay Ninh Thành, đồng thời một thanh âm rất khẽ truyền tới.

"Lạc Phi. . ." Ninh Thành đang suy nghĩ Giang Đồ dựa vào điều gì mà dám khiêu chiến Ung Nhuế Lệ, lại không ngờ Kỷ Lạc Phi đã tìm thấy hắn. Chỉ là cánh tay Kỷ Lạc Phi hơi run rẩy, hiển nhiên đã xảy ra chuyện gì đó.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch