Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Công Lược Nữ Thần

Chương 47: Tỷ phu cam đoan chỉ cọ xát bên ngoài

Chương 47: Tỷ phu cam đoan chỉ cọ xát bên ngoài


【 Tình trạng hiện tại: Đau đớn, sợ hãi, mơ hồ, căng thẳng, xấu hổ, bàng hoàng, lo âu 】

Giấc ngủ say đã tan biến, thay vào đó là sự mơ hồ.

Hành động vừa rồi của hắn ắt hẳn đã quá kích thích, khiến Ôn Đình choàng tỉnh.

Ôn Đình lúc này dường như đã khôi phục được đôi chút ý thức.

Thế nhưng, sự kháng cự của nàng vẫn mềm yếu vô lực. Hơi thở nàng gấp gáp kèm theo những tiếng rên nũng nịu, đôi má nàng ửng hồng, xuân tình dạt dào, dường như nàng không hề kháng cự kịch liệt.

“Ôn Đình… ngươi… ngươi hãy ngủ đi, chúng ta sắp về tới nhà rồi…” Lý Bân dùng môi dán vào vành tai mềm mại của Ôn Đình, nhẹ nhàng vỗ về nàng. Bàn tay hắn vẫn không nỡ buông, nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực nàng.

“Ưm~~~ ưm hứm! ~~~ Ngứa quá đỗi! ~~~ Đừng! ~~~ Ngứa ngứa~~~~ ưm~~~ ưm ưm~~~~” Ôn Đình yếu ớt lại mơ hồ thì thầm vài tiếng. Dưới sự vỗ về của Lý Bân, nàng lại lần nữa vô lực mềm nhũn trong lòng hắn.

【 Tình trạng hiện tại: Hôn trầm, vô lực, tê dại, mê loạn 】

Thấy tình trạng của Ôn Đình lại trở về yên bình, Lý Bân lần này càng thêm táo bạo. Bàn tay hắn nhẹ nhàng mở nút quần jean của Ôn Đình, kéo dây kéo xuống đôi chút. Chiếc quần jean vốn chật nay trở nên lỏng lẻo, được Lý Bân nhẹ nhàng kéo xuống thêm một ít.

Chiếc quần lót nhỏ của Ôn Đình lập tức phơi bày trước ánh mắt nóng bỏng của Lý Bân.

Chiếc quần lót lưng thấp màu hồng làm từ cotton, phía trên thêu những hoa văn dâu tây đáng yêu. Từng đóa dâu tây đỏ thắm điểm xuyết, siết chặt lấy âm hộ của Ôn Đình.

Lý Bân chằm chằm nhìn vào chỗ hơi nhô lên giữa quần lót của Ôn Đình. Có lẽ chiếc quần lót hơi nhỏ, chiếc quần lưng thấp bó sát đã hằn lên âm hộ nàng một vết lõm, khiến nơi ấy của Ôn Đình trông càng thêm quyến rũ.

Đôi chân ngọc ngà thon dài, trắng nõn tròn trịa lộ ra, càng thêm trắng trong không tì vết, tuyệt mỹ vô cùng.

Lý Bân không dám trực tiếp thọc tay vào. Hắn chỉ run rẩy đưa ngón tay nóng bỏng ra, nhẹ nhàng cách lớp quần lót khều nhẹ vào vết lõm trên quần của Ôn Đình.

Tay hắn dính dính, lại có chút ẩm ướt.

Lý Bân đưa ngón tay lên miệng ngửi, mùi hương ngọt ngào thơm thoảng của thiếu nữ mang theo đôi chút ẩm ướt.

“Con bé này, lại đã ướt rồi. Xem ra, dục vọng cũng thật mãnh liệt…” Lý Bân hưng phấn lẩm bẩm một câu, ánh mắt hắn trở nên càng thêm nóng bỏng.

“Ưm! ~~~ Ưm hứm ưm! ~~~ Tỷ phu ~~~~ đừng~~~~ cầu xin ngươi~~~~~ ưm hứm! ~~ Vương Sâm Kiệt! ~~~ Ngươi cút ngay! ~~~ Đừng chạm vào ta! ~~~ Cầu xin ngươi! ~~~ Buông tha ta đi~~~~” Ôn Đình lập tức đau khổ nũng nịu rên rỉ một tiếng. Thân mình nàng vặn vẹo, mềm mại dán vào người Lý Bân. Nàng nghiêng cổ, đầu nặng nề tựa vào cổ hắn, những giọt lệ nóng hổi trong suốt lăn dài từ khóe mắt trượt xuống.

Cổ Lý Bân chỉ cảm thấy một trận nóng bỏng. Hơi thở dồn dập, nặng nề của Ôn Đình, kèm theo những tiếng rên nũng nịu quyến rũ mê người, phả vào cổ hắn, khiến hắn tê dại ngứa ngáy.

Nhìn vẻ mê hoặc của cô em vợ Ôn Đình càng ngày càng quyến rũ, dục vọng trong lòng Lý Bân cũng càng cháy càng mãnh liệt.

Thế nhưng, khi nghe những lời nàng đau khổ cầu xin, trái tim Lý Bân cuối cùng vẫn mềm lại.

Việc ta làm như thế này, có phải quá hèn hạ, đê tiện, vô liêm sỉ chăng?

Ôn Đình dù sao cũng là cô em vợ của ta, hơn nữa, nàng mới chỉ mười sáu tuổi! Nếu như ta thật sự lợi dụng lúc nàng say rượu mà chiếm đoạt trinh tiết của nàng, Ôn Đình đến lúc đó nhất định sẽ cảm nhận được! Đến lúc đó, sự tình còn biết làm sao thu xếp đây? Ta làm như vậy, chẳng phải hủy hoại cả đời Ôn Đình sao? Ôn Đình ưu tú như thế, ta thật sự muốn hủy hoại nàng ư? Nàng vẫn chỉ là một đứa trẻ!! Nếu như ta thật sự đối với Ôn Đình làm ra chuyện như thế, lại khác gì với cái Vương Sâm Kiệt kia? Ta làm như vậy, quả thực súc sinh cũng không bằng!

Lý Bân đau khổ cắn răng. Trong dục vọng và lý trí, hắn giằng co một cách thống khổ!

【 Hệ thống Điều giáo Công lược Nữ Thần khởi động! 】

【 Nhiệm vụ chính tuyến khởi động! 】

【 Mục tiêu: Ôn Đình 】

【 Xin ký chủ, trong trường hợp Ôn Đình tự nguyện, dùng nhục bổng tiến vào mật huyệt của cô em vợ Ôn Đình và hoàn thành việc phóng tinh vào trong cơ thể nàng, bất kể dùng bất cứ thủ đoạn nào. 】

【 Nếu bị Ôn Đình kịch liệt phản kháng hoặc sau khi phát sinh quan hệ mà danh dự bị hủy hoại, sẽ bị xem là thất bại. Sau khi thất bại, hệ thống sẽ khởi động lại. 】

【 Hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ thưởng cho ký chủ một trong các lựa chọn sau:
1. Thưởng thuật Đấu pháp đỉnh cấp, dung hội quán thông.
2. Thưởng năm triệu Nhân Dân Tệ.
3. Thưởng chuyên tinh về âm nhạc.
4. Thưởng tăng hai mươi điểm về vẻ bề ngoài. 】

“Chết tiệt!” Lý Bân vốn đã định thu tay, đau khổ mắng một tiếng.

Hệ thống, ngươi luôn ở thời khắc mấu chốt, dẫn dắt ta đi về phía tà ác và sa đọa, giúp ta đưa ra lựa chọn!

“Ôn Đình! Xin lỗi! Tỷ phu thật sự không muốn làm thế này, nhưng mà… nhưng mà ngươi thật sự quá quyến rũ! Tỷ phu cam đoan… cam đoan sẽ không cắm vào! Trinh tiết của ngươi, Tỷ phu nhất định sẽ giữ gìn cho ngươi! Ta… ta chỉ ở bên ngoài cọ xát đôi chút mà thôi! Tỷ phu thề! Tuyệt đối sẽ không làm hại ngươi! Ngươi cứ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra là được rồi…” Ý niệm tà ác trong tâm dần dần chiếm cứ lý trí của Lý Bân. Hơi thở nặng nề của hắn run rẩy, tim đập mãnh liệt, cả người hắn đều ở trong trạng thái cực kỳ căng thẳng và hưng phấn.

Thà nói Lý Bân đang an ủi Ôn Đình, chi bằng nói hắn đang tự an ủi mình, tìm cho mình một cái cớ!

“Ôn Đình, ngươi không nói gì, tức là đã chấp thuận ta rồi…” Lý Bân tự dối mình, nói với Ôn Đình đang ngủ say. Sau đó, hắn trực tiếp thọc tay vào trong quần lót của Ôn Đình.

Khoảnh khắc bàn tay bao phủ lên âm hộ ướt át mà ấm nóng của Ôn Đình, Lý Bân cảm thấy cả người tê dại!

Môi âm hộ của Ôn Đình rất đầy đặn, hai cánh môi mập mạp, ướt át, trơn trượt. Nơi đó ấm nóng, có đôi chút bỏng rát. Vài sợi lông mu lưa thưa khiến lòng bàn tay Lý Bân ngứa ngáy.

Cùng với bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve âm hộ nàng, Ôn Đình bắt đầu vô thức rên rỉ.

“Ưm! ~~ Ưm a! ~~~ Ha~~~ Ư a! ~~ A! ~~~~”

Tiếng rên rỉ của Ôn Đình quyến rũ mà lại đau khổ, mang theo sự xấu hổ nhàn nhạt, tràn đầy sự quyến rũ tột cùng!

Lý Bân căng thẳng đến toàn thân run rẩy. Ngón giữa hắn nhẹ nhàng tách môi âm hộ của Ôn Đình, từ từ ma sát lên xuống tại miệng âm đạo nàng, ảo tưởng đây là nhục bổng của mình đang trượt trên tiểu huyệt mềm mại, mịn màng của Ôn Đình.

Nhục bổng của hắn càng lúc càng nóng, càng lúc càng căng trướng. Giống như dục vọng trong tâm Lý Bân, cũng càng ngày càng bành trướng, càng ngày càng nóng bỏng.

“Ôn Đình ~~~~ Tỷ phu ~~~~ Tỷ phu sắp đến rồi~~~~ Tỷ phu chỉ nhẹ nhàng cọ xát đôi chút thôi! Chỉ cọ xát vài cái mà thôi! Tỷ phu thề, tuyệt đối sẽ không tiến vào! !” Như thể làm việc mờ ám, Lý Bân căng thẳng run rẩy đặt Ôn Đình nằm ngửa trên ghế sau.

Sau đó, hắn cởi bỏ thắt lưng, kéo quần và quần lót cùng nhau xuống, lộ ra nhục bổng sưng đỏ cứng rắn như một que củi đang cháy.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch